Phaät Giaùo laø giaùo duïc chöù khoâng phaûi laø Toân Giaùo.
Giaùo duïc Thaùnh Hieàn, neàn giaùo duïc töông öng vôùi taùnh ñöùc

daoduc.vn

 LÀ THIỆN DUYÊN HAY ÁC DUYÊN, ĐỀU PHẢI HÓA GIẢI NÓ

LÀ THIỆN DUYÊN HAY ÁC DUYÊN,

ĐỀU PHẢI HÓA GIẢI NÓ

Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không
 

Tiêu trừ quan niệm đối lập, trong tự tánh không có đối lập, trong tự tánh không có mâu thuẫn, trong tự tánh không có xung đột. Những thói quen bình thường của chúng ta đều trái với lý tánh, trái với tự tánh.

Trái với tự tánh nghĩa là tạo ác, tùy thuận tự tánh tức là tu thiện, hoàn toàn là khởi tâm động niệm trong cuộc sống hằng ngày.

Thật sự giác ngộ, giải thoát. Vĩnh viễn thoát ly luân hồi lục đạo, thoát ly mười pháp giới, thoát ly tập khí phiền não. Nếu là mê mà không giác, không ra khỏi luân hồi lục đạo. Trong này còn có một hiện tượng hư huyễn, oan oan tương báo không bao giờ dứt, thật phiền phức.

Quý vị giết họ, họ muốn báo thù, oán hận của họ chưa tiêu. Nếu đoạt danh lợi của họ, họ đến đòi lại. Giết người đền mạng, nợ tiền thì trả tiền, đời này qua đời khác đều gặp phiền phức.

Trong nửa thế kỷ lại đây, thuật thôi miên ở phương Tây rất thịnh hành. Trong thuật thôi miên, họ trở về quá khứ, trở về những đời quá khứ xa xôi, nói ra những ân oán trong đời quá khứ. Mới biết mối quan hệ giữa con người hiện nay vì sao phiền phức như thế, đã tìm ra được nguyên nhân.

Thuật thôi miên của phương Tây chứng minh có luân hồi, có nhân quả báo ứng. Đây là thật, không phải giả, không phải người thôi miên tự biên tạo ra, họ không biên tạo được câu chuyện này.

Chúng ta ở thế gian này, những người biết chúng ta, có giao tiếp, có mối liên quan với chúng ta. Bất luận mối liên quan này là thiện hay là bất thiện, tất cả đều có liên quan đến đời trước kiếp trước. Không có liên quan tức đời này không quen biết, nghĩa là đi cùng một xe, ngồi cùng một thuyền đều không quen biết, đều không nói chuyện.

Nếu gặp một người không quen gật đầu chào, hoặc trừng quý vị một cái đều là đời trước có nhân. Nếu không có nhân, không thể phát sinh điều này, đó là nhân duyên rất cạn, có thể trong đời này chỉ gặp một lần. Nhân duyên sâu dày liền trở thành người một nhà, biến thành thân thích bằng hữu.

Đức Phật dạy chúng ta, nhân duyên giữa người và người có bốn loại, đó là báo ân, báo oán, đòi nợ, trả nợ. Trong Kinh Điển đại thừa Đức Phật nói rất nhiều đến vấn đề này, giúp chúng ta giác ngộ. Trong cuộc sống, trong đời này phải đem nhân duyên trong đời quá khứ, bất luận là thiện duyên hay ác duyên, đều phải hóa giải nó.

Phải nhớ là không được kết ác duyên với bất kỳ ai, còn kết thiện duyên không cầu báo đáp, bằng không đời sau họ đến gia đình mình để báo ân. Người khác nợ mình, bỏ qua cho họ, đừng nghĩ đến. Ta nợ người khác, phải tận tâm tận lực trả cho họ, giải quyết nhân duyên này.

Phải kết duyên với Phật, đặc biệt là kết duyên với Phật A Di Đà, duyên này nhất định đem lợi ích cho chúng ta. Phật A Di Đà giúp chúng ta đời này chứng được quả Phật cứu cánh viên mãn, điều này các pháp môn khác không có, chúng ta không thể không biết. Trong câu này hàm nghĩa rất sâu.

***